Final Fantasy Crystal Chronicles: The Crystal Bearers – Phép thuật tinh thạch

(GVN) Dòng game Final Fantasy Crystal Chronicles dù là một nhánh phụ của thương hiệu Final Fantasy nhưng có vẻ như không được Square Enix đầu tư đúng mức mà thường được sử dụng để thử nghiệm những ý tưởng mới lạ.

Sau khi khai thác triệt để kiểu chơi hành động/nhập vai co-op 4 người (Final Fantasy Crystal Chronicles, Ring of Fates, Echoes of Time), thời gian gần đây dòng game này dần chuyển hướng sang thể loại chiến thuật (My Life As a King, My Life As a Darklord). Không chỉ vậy, phiên bản mới nhất Final Fantasy Crystal Chronicles: The Crystal Bearers (TCB) còn lần đầu đưa người chơi đến với thể loại game phiêu lưu/hành động lạ lẫm trong khi yếu tố nhập vai được thể hiện rất mờ nhạt.

Thời đại mới

TCB vẫn sử dụng thế giới giả tưởng với 4 chủng tộc Clavats, Lilties, Selkies và Yukes để làm bối cảnh như các phiên bản khác cùng dòng game nhưng ở tương lai sau đó hàng ngàn năm. Sau cuộc chiến Great War, viên tinh thạch của chủng tộc Yukes đã bị phá hủy dẫn đến sự diệt vong của chủng tộc này. Trong khi đó những người Lilties với sức mạnh khoa học và kỹ thuật tiên tiến của mình đã trở thành bá chủ, thiết lập một thời đại mới với máy móc thay thế cho các phép thuật đã bị cấm đoán và dần chìm vào dĩ vãng. Tuy nhiên vẫn tồn tại một nhóm nhỏ những Crystal Bearer, những người có biệt tài thiên phú sở hữu các phép thuật cổ xưa. Layle, một Crystal Bearer trẻ tuổi, trong lần tham gia áp tải chuyến tàu chở khách siêu hạng Alexis đã bị tấn công bởi một nhân vật thuộc chủng tộc Yukes vốn tưởng chừng đã tuyệt chủng từ lâu. Từ đây hàng loạt sự cố diễn ra dồn dập đẩy Layle vào một chuyến phiêu lưu đầy nguy hiểm mà từ đó anh có thể khám phá ra những bí ẩn ảnh hưởng đến cả thế giới.

Cái nhìn thiện cảm ban đầu

Ngay từ đầu, TCB dễ dàng chiếm được cảm tình của người chơi qua màn trình diễn đồ họa xuất sắc của mình. Vẫn biết Square Enix luôn biết cách tận dụng tối đa hiệu năng của bất cứ hệ máy chơi game nào nhưng cách mà họ khai thác sức mạnh vốn hạn chế của máy Wii vẫn khiến mọi người phải nể phục. Người chơi sẽ vẫn bắt gặp những đoạn phim cắt cảnh ấn tượng đặc trưng song hành cùng với đồ họa tươi tắn, độ nét cao và đẹp mắt. Các nhân vật và phục trang thiết kế ấn tượng và có cá tính cũng là một thế mạnh sở trường được Square Enix khai thác tốt trong phiên bản game này. Game cũng hầu như không tốn thời gian để load mỗi khi di chuyển giữa các khu vực, duy chỉ có đôi chỗ người chơi sẽ gặp hiện tượng xé hình nhưng cũng không đáng kể.

Trái ngược với phần đồ họa, phần âm thanh trong TCB chỉ cuốn hút được người chơi trong khoảng thời gian ngắn ban đầu nhưng nhanh chóng biến thành nhàm chán bởi sự lặp lại của mình. Phần lồng tiếng cũng chỉ có chất lượng trung bình bởi chất giọng của các nhân vật hơi thiếu truyền cảm, đi ngược lại với truyền thống thường được đầu tư kỹ lưỡng trong các game của Square Enix. Nhưng có thể nói cả đồ họa lẫn âm thanh chỉ cần một khoảng thời gian ngắn để tạo được cảm giác sẽ đem đến một tựa game hấp dẫn cho người chơi.

Nhưng bộc lộ nhiều thiếu sót

Tuy nhiên khi mà những ấn tượng tốt ban đầu phai nhạt dần thì TCB bắt đầu bộc lộ những khiếm khuyết của mình bởi ẩn đằng sau bộ cánh hào nhoáng lại là một bộ mặt khá thô ráp. Đầu tiên, có thể nói TCB dù gắn vào tên mình cụm từ “Final Fantasy” nhưng lại có yếu tố nhập vai quá mờ nhạt và không hề đóng vai trò quan trọng trong game như lẽ ra nó phải có. Nhân vật chính Layle không hề có hệ thống level cũng như khả năng tùy biến vũ khí và trang bị phong phú, thay vào đó chỉ là việc trang bị có giới hạn một số vật phẩm thu thập được trên đường đi để gia tăng thêm sức mạnh cho nhân vật của mình. Nhưng chính tính năng này cũng rất hạn chế đến nỗi nếu bạn hoàn toàn bỏ lơ nó thì cũng vẫn có thể hoàn thành game như thường.

Lối chơi của TCB phần lớn xây dựng xung quanh tính năng cảm ứng của thiết bị điều khiển Wii Remote. Layle có khả năng sử dụng phép thuật viễn dịch để điều khiển các đồ vật hay người khác từ xa cả trong các trận chiến hay khi giải câu đố trong game. Bạn chỉ cần nhắm một đối tượng, nhấn chọn và vung vẩy Wii Remote lên, xuống, trái, phải để ném về các hướng cần thiết.

Trong các trận chiến, kỹ năng này đem lại cho người chơi nhiều cách để đối phó với các đối thủ, từ việc ném các vật thể vào chúng hay ngược lại ném chúng vào các vật thể đều được. Bạn cũng có thể ném các tên địch vào nhau hay kết hợp các vật thể lại trước khi ném để tạo ra sát thương cao nhất. Ý tưởng này thật ra có thể đem lại hứng thú cho người chơi nếu như tần suất xuất hiện các trận chiến không nhiều và dù ít nhưng chúng lại khá đơn điệu nên thiếu đi sự đa dạng cần thiết. Các trận đấu trùm hoành tráng và hấp dẫn hơn cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay … của 1 bàn tay, nên cũng không đủ sức vực dậy cho lối chơi của cả game.

Góp phần tăng thêm sự khó chịu trong các trận chiến lại là hệ thống góc quay camera chưa được thiết kế tốt dẫn đến người chơi phải thường xuyên điều chỉnh lại để có thể quan sát toàn bộ khung cảnh. Hơn thế nữa mỗi trận chiến đều có quy định thời gian hoàn thành mà nếu đáp ứng được thì người chơi sẽ được thưởng tăng thêm số lượng HP tối đa của nhân vật chính. Chỉ có điều hơi oái oăm là game không hề hiển thị thời gian giới hạn này khiến người chơi luôn không biết mình còn lại bao nhiêu thời gian trước khi phần thưởng tuột khỏi tay mình.

Vì được phát hành trên Wii, chiếc máy hướng đến mục tiêu phục vụ cho mọi thành phần trong gia đình từ già đến trẻ, nên Square Enix đã phải thay đổi để TCB tuân thủ tiêu chí này. Do đó thay cho một game có lối chơi phức tạp và có chiều sâu, TCB lại có lối chơi khá đơn giản và dễ nắm bắt, nhiệm vụ làm phong phú thêm cho nội dung game được giao cho các mini-game được đưa vào để mang đến nhiều trải nghiệm khác nhau. Tuy nhiên chất lượng của các mini-game lại không đồng đều, ngoài một số khá hấp dẫn như các trận không chiến và đua Chocobo thì những cái còn lại không tạo được nhiều ấn tượng cũng như cuốn hút được người chơi. Điều này dẫn đến tuy game có thời lượng kéo dài hàng chục giờ đồng hồ nhưng những người kiên trì hoàn thành phần lớn là để biết được kết cục của game ra sao hơn là bởi sự hấp dẫn đến từ lối chơi của game.

Có nên thử qua?

TCB lại cho thấy mỗi khi xa rời lãnh địa nhập vai sở trường thì Square Enix thường trở thành gã khổng lồ “chân đất” bị ngã quị bởi chính sức nặng của mình. Tuy TCB cũng có những ưu điểm nhưng các khuyết điểm nhiều không kém đã kéo tuột game trở lại mặt đất. Có nên thử qua game hay không, đó là một câu hỏi không dễ trả lời. Bởi nếu chọn đáp án không thì hoặc bạn đã bỏ qua cơ hội trải nghiệm một game có phong cách phiêu lưu/hành động không thường gặp ở Square Enix, nhưng nếu chọn có thì bạn sẽ bỏ qua cơ hội thử sức với những game hấp dẫn hơn bởi đang tốn thời gian cho tựa game tầm tầm này.

Bình luận

bình luận